Màn đêm, thật buồn và lạnh lẽo....
Người đây hồn tận mãi đâu?
Cơm khê lửa bén rộp đau chân mình
Chắc vì rụng đóa hoa xinh
Thương người quân tử thất tình thuở nao.
Trốn mình vào giấc ngủ say
Sáng quên mộng đẹp suốt ngày ngẩn ngơ
Giấu tình trong những vần thơ
Tưởng nên duyên phận mà chơ vơ buồn
Thả mình theo áng mây hồng
Tiếc đời nhân thế đổ lòng làm mưa
Tìm vui trong nắng vàng tơ
Ươm duyên trong chữ mượn mơ xây tình
Nắng mưa đổ tại trời xanh
Thất tình lại nghĩ phận mình hẩm hiu
Đường đời người mãi qua nhau
Ai người thương nhớ âu sầu cùng ta!
Bạn trai bỏ hả thường tội nghiệp
-
Đừng giỡn hiếu.... ta ko tâm trạng
-
HồHiếu ·
Thế thôi
Đêm dài
Mình ta
Cô quạnh
Nhớ người
Nhưng người
Liệu có nhớ ta chăng?
Màn đêm buông xuống mơ màng
Một giấc vô vàng mấy trăm năm
Đời người một giấc xa xăm
Thu qua một khắc vạn lần khó quên....
Đêm đông băng giá lạnh vai gầy
Một mình tĩnh mịt sương này trong đêm.....
-
Ây da... đã vào thì lm bài đi a
-
DinO ·
ây da, ta dốt văn lắm a