Ai còn thức vô cho muội xin ít thơ ca đi Hôm qua lão KhanG.nhi chạy sớm quá chưa hết buồn :
-
Ta không có hứng. Buồn
-
Ahuhu ,thế huynh vô đây cho muội hi vọng rồi nhẫn tâm bóp nát nó ư..ư..ư
Đông về em nhìn lá vàng rơi.
Bỗng thấy trong lòng sao bối rối!
Cớ sao anh nỡ lòng thay đổi?
Mặc cho hai đứa ở hai nơi !
......
Em một mình nơi ấy...có đơn côi ?
Nhớ một thời đôi ta còn say đắm !
Để đêm đêm trong nỗi buồn sâu thẳm
Gối ướt đầm bởi những giọt lệ rơi ?
.....
Chuyện tình mình giờ chỉ đành chia đôi
Vì một phút giận hờn luôn vô cớ...!
Nếu trong tim đang ngập tràn nỗi nhớ
Hãy quay về !... mình hạnh phúc có đôi
nay lại thức giấc ko đi cmt dạo nữa sao
-
h có ta là lão đại luôn
-
có gì lạ sao?
-
còn thiếu lão tứ với lão Lục
Hoa rơi...
Rơi...
Phũ phàng...
Hoa bay...
Bay... Lả lướt...
Nàng khẽ đưa tay đón lấy...
Hoa chạm vào tay cô...
Nhẹ nhàng...
Sâu lắng...
Mỗi năm vào mùa hoa nở, giữa cái rừng hoa anh đào thắm đượm sắc hồng, lại có một người con gái đứng đấy, hàng giờ liền, chỉ để ngắm hoa.
Sáng nay vừa mở mắt,
thấy hoa đào rơi trước ngõ.
Có lẽ trời sang xuân,
cũng có lẽ lòng ta yêu rồi.
Ta mơ màng ngắm cách hoa rơi,
như lòng ta đang yêu say đắm.
Người con gái mang tên hoa anh đào,
tôi cho phép em yêu tôi.
Nhưng mà...
Hoa nở hoa rơi rồi hoa tàn,
tình thành tình đậm rồi tình phai...
-
Mụi làm đông nên ta phải xuân chứ
Thiếu ngủ
Thổn thức
Vì em...
Lòng nhói
Tim đau
Nỗi nhớ người...
Đêm khuya thanh vắng một mình
Đèn phòng đã tắt nhưng tình chưa phai
Đêm đêm canh một canh hai
Mong chờ ai đó lai nhai cùng mình