NHỮNG CÂU NÓI HAY TRONG TIÊN NGHỊCH
"- Cao nhất trong thiên địa thì có ích gì! - Chúng sinh bái lạy thì có ích gi! - Vô lượng kiếp kinh có ích gì! - Thiên địa như vậy thì sao còn chưa hủy diệt! - Chúng sinh như thế sao còn chưa tiêu tán! - Kiếp kinh như thế sao còn chưa thất truyền! Nếu là thế thì ta muốn dùng phương thức của ta khiến trời xanh phải nhắm mắt, khiến cho mặt đất phải ngủ say, cho hoàng tuyền lệ chảy, khiến luân hồi đình chỉ, khiến thương khung từ nay về sau... Vô niệm!"
-Nếu đây là cái giá phải trả để quét sạch những bi thương trong lòng, dùng phương pháp xóa bỏ đi hình bóng của Uyển Nhi để đạt đến Vấn Đỉnh, thì đạo của ta là gì? Đạo của ta từ lúc còn sống đến khi chết đi cho đến khi ngủ say vĩnh cửu đều là Uyển Nhi. Nếu ta thật sự phải vỗ tay xuống, nàng sẽ vô tình trở thành Lô Đỉnh của ta… ….
-Vương Lâm ta thân là nam nhi, mặc dù không phải đội trời đạp đất, nhưng sống cũng không thẹn với lương tâm. Đạo trời bạc bẽo, nếu ta lại vô tình thì sẽ không phải nghịch thiên mà đi, sẽ trở thành thuận thiên.
-Vứt bỏ những tình cảm trong lòng, những Yêu tướng này cũng giống như tu sĩ đều đang trốn chạy. Phương pháp tu hành này không phải là đạo của Vương Lâm ta!
-Đạo của Vương Lâm ta là ngịch, nghịch thiên mà đi, đây mới là con đường của ta. Tu sĩ thượng cổ phải dối trời để tu hành, bây giờ ta đã hiểu rõ hai chữ dối trời này. Đây không phải là dối trời mà phải là chạy trốn. Tuy không phải thuận lòng trời nhưng con đường cuối cùng cũng chỉ là một! - Trong mắt Vương Lâm lộ ra một tia sáng.
-Ta có thể quét sạch những bi thương trong lòng, nhưng những gì trong lòng ta nắm giữ, cho dù là thiên đạo cũng đừng hòng cướp đi!
-Con đường tu đạo chân chính là nghịch thiên. Ta không tin chỉ có cách vứt bỏ hết những bi thương trong lòng mới có thể tiến lên Vấn Đỉnh. Cảnh giới Vấn Đỉnh không phải là thiên định mà do tu sĩ tự quyết định. Trời không thể cưỡng chế và quấy nhiễu ta được, thật sự ảnh hưởng chỉ có tâm của tu sĩ.
-Nêu tâm thỏa hiệp thì không thể nghịch, là bị trời lừa gạt. Nếu tâm kiên định, trời cứ mở mắt nhìn ta ngày hôm nay làm sao tiến lên Vấn Đỉnh, làm sao cản trở ta nghịch thiên tu hành!
“Mưa sinh ra trên trời, chết rơi về mặt đất, cả quá trình rơi xuống chính là nhân sinh!”
“Núi cao chưa chắc đã là đỉnh, núi thấp chưa chắc đã không thành dãy. Ngươi so núi nào cao, sao không đưa mắt mà nhìn, núi cao núi thấp đều là núi cả!"
“Người trong thiên địa, phải có cái tâm nghịch hành… kẻ hiểu rõ trắng đen trải qua trăm năm cũng chỉ như khách qua đường… đời là giống mộng, vui thì sao… mà buồn thì sao… ”
"Dù trời có bắt nàng chết ta cũng cướp nàng về"
"Thuận là phàm, nghịch là tiên, nghịch thiên thành tiên, nghịch tiên thành cổ"
(Còn câu nào hay mọi người bổ sung nhé)
-
nhanlx89 ·
haha thật là vi diệu
-
Ngươi đừng có làm hư một pic chân lý chứ
-
nhanlx89 ·
thật là đáng buồn mà
-
Đúng vậy. Họ chỉ là yêu ng ta chứ đâu phải yêu trai đâu.. chân lý
-
Chân lí
-
Một nửa đại hữu, đây là chỗ luận đạo truyện bác ạ Bác sang topic của bác đào đi
-
Ha. Đạo gì mà k phải đạo. Phân biệt làm gì
-
nhanlx89 ·
ta không phải là quân tử , cũng ko phải kẻ tiểu nhân , ta chỉ cần ko thẹn vs lòng là dc
Tiên nghịch, ta chưa đọc và cũng thích đọc, cho nên ta ko p
Những câu nói hay nhất trong TN là ta thấy tên Hứa Lập Quốc là nói hay nhất a
Trước có đọc. Đây là một bộ truyện khiến ta buồn ngủ nhất, từng rất nhiều lần rớt điện thoại. Hay đọc bỏ đoạn, cứ mỗi lần đến lúc đánh nhau thì ta liền đọc lướt đến kết thúc cuộc chiến vì Tác giả hoặc người dịch tả cái éo gì đó, ta đọc không hiểu. Không thể hình dung nổi chúng đang đánh cái quái gì. Đu đến hết chuyện chẳng qua là vì xem thử hắn có gặp lại được Uyển Nhi ko thôi.
Nhận xét cá nhân của ta về những câu nói trên của Vương Lâm trong tiên nghịch chỉ một chữ duy nhất: XÀM
Ở đây ta chỉ lấy ra 3 câu để giải thích vì sao ta phải nhận xét làm "Xàm".
- Đầu tiên. “Núi cao chưa chắc đã là đỉnh, núi thấp chưa chắc đã không thành dãy. Ngươi so núi nào cao, sao không đưa mắt mà nhìn, núi cao núi thấp đều là núi cả!"
Xin lỗi Tác giả, núi thấp người ta gọi là Đồi, ok? Eó phải núi hết nhé!
- Thứ hai. "Đạo của Vương Lâm ta là ngịch, nghịch thiên mà đi, đây mới là con đường của ta".
Thiên tạo ra linh khí để tu luyện giả được tu luyện. Vậy Vương Lâm hấp thụ linh khí, sau đó mới từ từ tu luyện đến đẳng cấp như hôm nay. Vậy hắn nghịch thiên hay thuận thiên?
Nếu nghịch thiên thì hãy bốc cứt mà tu luyện nhé! Thấy mày hấp thụ linh khí tu luyện, tao đập chết mợ mày!
- Thứ ba. “Mưa sinh ra trên trời, chết rơi về mặt đất, cả quá trình rơi xuống chính là nhân sinh!”
Một lần nữa xin lỗi tác giả. Mưa được sinh ra bởi hơi nước bốc lên tạo thành mây, mây sinh ra mưa chứ không phải trời. Làm ơn đi học đàng hoàng rồi nói, đây là kiến thức căn bản, ok?
Xin lỗi lần ba. Cả quá trình mưa rơi xuống được gọi là hiện tượng tự nhiên nhé, chứ éo phải nhân sinh!
Cuối lời.
Thật sự mà nói. Truyện Nhĩ Căn đọc cũng được xem là hay, nhưng về khoảng bàn đạo, lĩnh ngộ, hay mấy câu nói các kiểu thì Nhãm vcc ra ấy.
Mà kể ra, bọn Trung Quốc đứa nào cũng thích Nghịch Thiên. Bởi vậy nên Trường Sa, Hoàng Sa là của Việt Nam, được Thiên ban tặng Việt Nam, mà tụi nó cũng bảo là của tụi nó.
Đúng là Nghịch Thiên!
Thấy đúng thì like nhé mọi người, A Hi hi đồ ngốc
-
Hài chủ quyền của mình nó nghịch trời bảo của nó đấy mà
-
Myuki ·
Cái thứ 3 hơi miễn cưỡng nhưng hay lắm
-
Câu 3 là nói quá trình sống đến chết rồi là nhân sinh
-
Tụi này không biết nghịch thiên là bị ban acc sao?
Nói thật thì nghịch thiên hay thuận thiên cũng chất là vấn đề. Trong TN, câu nói Thiên đạo vô tình là phổ biến nhất, nhưng nếu thiên đạo thực sự vô tình, liệu còn cho sinh linh vạn giới tư cách để tu luyện, tu luyện chính là giành mệnh với trời, điều đó là đúng, nhưng tư cách đó cũng là do trời ban cho, đó lại là mâu thuẫn.
Thiên đạo nếu thật sự là một thực thể, thì sao có thể rộng rãi như vậy, tạo ra cho mình đông đảo kẻ thù, theo ta thấy, thiên đạo có thật hay không thì chẳng ai biết, cũng chẳng ai có thể thật sự hiểu rõ cả.
Lại nói về truyện nghịch thiên, ta thường thấy các main độ thiên kiếp thì mạnh hơn nhiều so với người khác, thậm chí là muốn diệt sát main, đều đổ là “vì ta quá nghịch thiên nên thiên đạo muốn giết ta ấy mà”. Nhưng ta nghĩ vì bọn này hút quá nhiều linh khí thôi, cướp của thiên địa bao nhiêu phải nhận lại bấy nhiêu lôi kiếp, thiên đạo ngược lại rất công bằng.
Còn mất chuyện main phế linh căn hoặc không linh căn đau đó chửi rủa lão thiên các kiểu thì xin lỗi, đại đạo 3000 đường, pháp tu, thể tu, hồn tu, võ tu, mất cái đấy cần quái gì linh căn, nói chung thì thiên không tuyệt đường người, chỉ là người không tìm thấy đúng đường. Bất hủ thánh Mạc Vô Kỵ là ví dụ điển hình về tu luyện con đường khác mà tại hạ thích nhất
-
Cái gì chuẩn?
-
À ko ta ko phải nói mi nhầm chố
Mưa sinh ra trên trời, chết rơi về mặt đất, cả quá trình rơi xuống chính là nhân sinh! Đây là câu ta thích nhất
Chưa đọc- và dù có mấy người chê vô lý nhưng mình thấy nghe rất hay mà...đừng dùng não phân tích quá nhiều á!
-
Infinity ·
Đây mới là câu ta thích nhất này